GIẤC NỒNG 36 NĂM DÀI !
Ta đến đây với những tháng năm dài mộng mị
Gót chân trần dày xéo vết âm u
Đất Việt anh linh chạm tay vào thổn thức
Những nồng say, vị ngọt đắng của đau thương
Đi ta đi trong đêm tối hoang tàn
Đời tịch mịch lầm than của giống nòi bị kềm kẹp
Giữa gông cùm ngục tối lũ ngu dân
Rồi hôm nay chợt le lói một ánh hồng
Khi dân tộc bừng lên lòng uất hận
Bởi vì ai giang san gấm vóc
Nay điêu tàn bởi rừng nát, biển hoang mang
Từng cơn sóng kêu gào theo quỷ dữ
Ngọn gió thù căm hận giữa rừng gầy
Bởi vì đâu, vì đâu?
Dòng sữa ngọt biến thành lời mộng mị
Ru ngủ dân đen sống kiếp cơ hàn
Chúng cho gì khi cày sới đất cha ông
Cho giặc tốt bên kia bờ biên giới
Láng giềng ơi! Mày đang tâm chiếm đoạt
Của cải bạc vàng, mà cha ông để lại Việt Nam
Non nước Việt Nam, con dân Việt Nam ở
Cớ sao bạn bè lại nở chiếm làm riêng
Nỗi hận ngàn năm, dân Việt chưa đòi trả
Mà giờ đây thêm nợ máu chất chồng
Bớ dân ơi! Nỗi tiếng trống oai hùng
Tuốt gươm thiêng đánh tan tành quân bán nước
Đã vô tình mang đồng chí tốt về đây
Rồi ngày nay nó dày xéo như vày
Sao kể xiết muôn vàn lời than khóc
Của dân đen, giọt máu thắm hạt cơm
Tức cho đời sanh ra lũ cuồng ngông
Sống mà chẳng đắp xây mồ mã cha ông
Còn cày xới bán luôn cho bạn tốt
Ta sinh ra trong buồn tan giọt đắng
Giữa hoang vu hạt nắng hóa căm hờn.
-Hưng Đạo Tử-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét